“Rồi, thế chú Văn Tam chú cứ bận việc của chú đi, cháu xong việc thì lượn lờ chút.” Nghĩ thì nghĩ, chứ tôi cũng không hỏi nhiều, chỉ cười cười nói với Lưu Văn Tam. Lưu Văn Tam vỗ vỗ vai tôi, rồi lại nhìn Đường Hải một cái, lúc này mới đi về hướng của cầu tàu bên kia. Còn thuyền vớt xác của lão, thì đậu ở cầu tàu bên này, không chuyển chỗ nữa. Đại khái tầm một giờ sáng, tôi về đến chỗ nhà vườn của Đường Hải. Đường Hải đưa cho tôi một cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.