Dưới chân tường có không ít các loại chai lọ, vừa bẩn vừa cũ, không biết được nhặt từ đống rác nào về. Trên cành cây chỗ bờ tường phía xa treo mấy cái áo trắng, giống như là áo bệnh nhân trong bệnh viện vậy. Còn có mấy cái thang tre cũ nát, dựa bừa lên trên tường. Lúc này Cố Nhược Lâm đã vào trong cổng đi gọi người. Tôi cũng chẳng đi ra chỗ khác nữa, chăm chú nhìn quanh một vòng xong, không phát hiện thêm thứ gì khác nữa. Rất nhanh, Cố Nhược Lâm đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.