Tay trái tôi lập tức rút lấy gậy khóc tang, tay phải cũng trong nháy mắt mở rương đồng ra, nhanh như bay rút lấy Định la bàn, nắm vào trong lòng bàn tay. Dưới ánh sáng tối tăm, mắt thường còn có thể nhìn được, nhưng tôi nhìn quét bốn xung quanh, lại không nhìn thấy có người xuất hiện... Cái tiếng cười léo nhéo lả lướt vào tai đó dần dần nghiền nát tiếng của Liễu Tam Nguyên, không khí dường như đều đang run rẩy chấn động. Rất nhanh, tiếng cười của Liễu Tam Nguyên đã dừng lại, cái tiếng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.