Mấy y tá đứng bên cạnh cũng quýnh quáng lên, nhanh chóng lại đỡ Liễu Dục Chú, còn có người đi nhấc hai chân của gã lên. Liễu Dục Chú chằm chằm nhìn tôi, ánh mắt gã sâu thẳm. Có điều hai chân gã vẫn không hề nhúc nhích, tôi cũng chẳng đẩy nổi gã, thì càng đừng nói đến mấy y tá kia. “Cậu giết lão?” Mắt Liễu Dục Chú hơi nheo lại, tôi lúc này nhìn ra, dưới đáy mắt gã có thêm một chút hoài nghi. “Trong khu nhà đó không có biến cố khác, không có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.