Ba quỳ chín lạy là đại lễ, vừa dập đầu lạy, gã đồng thời cũng đang khóc nức nở. Mờ mịt và rõ nét giao thoa, thời gian dường như trở nên dài dằng dặc, lại dường như chỉ là một tích tắc ngắn ngủi. Khi tôi định thần lại, vừa hay nhìn rõ, khúc xương sống chỗ thắt lưng của Lý Độn Không, gãy rồi. Nửa thân xác chết trên của gã, rầm một phát ngửa mặt đổ ra sau. Một tiếng rầm nặng nề, kèm theo nước mưa bắn lên, cảm xúc trong khu nhà càng toát lên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.