Tôi chằm chằm nhìn phần nền trống ở giữa gian nhà, bản thân chỗ đó lẽ ra là vị trí của quan tài. Trên trán rỉ ra từng giọt mồ hôi to đùng, mồ hôi rớt xuống nền đất, phát ra tiếng tí tách tí tách. Tôi nhìn chằm chằm gian nhà lớn này phải tới tận mấy phút, trên bờ, Dương Hạ Nguyên vốn còn kêu gọi giục giã tôi, giờ này đã đổi thành tiếng la hét quát tháo, hỏi tôi đứng ngẩn ra đó làm gì, tại sao còn chưa nhanh động thủ! Nhưng trong quá trình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.