Thẩm Kế hôm nay, vẫn ăn mặc như hôm qua, chỉ có điều ánh mắt cô ta nhìn sang tôi rõ ràng có chút khác thường. Cô ta khẽ nhíu nhíu mày, sắc mặt trong nháy mắt đã trở nên lạnh băng. Tôi lập tức ý thức được rằng, thế này, là Thẩm Kế hiểu nhầm rồi... Lúc này áo của tôi bị kéo xuống phía dưới vai, Khương Manh ấn lấy cánh tay bên bả vai bị thương của tôi, tay còn lại của tôi thì đang ấn lấy tay của Khương Manh, góc độ này của Thẩm Kế...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.