Tôi bước đến bên cạnh Trần mù, đỡ lấy cái bọc vải. Vốn dĩ tôi định mở ra xem, nhưng Trần mù lại quay người đi ra ngoài, tôi đành cố nén sự hiếu kì trong lòng xuống, nhét cái bọc vải vào trong lớp áo trước ngực sát với người, rồi cũng vội đi theo ra ngoài. “Chú Trần, cái người mà xem bói cho chú ấy, rốt cục là người như thế nào?” “Tại sao ông ta xem chuẩn như thế, thậm chí còn biết cháu sẽ xuất hiện, để lại đồ cho cháu?” Tôi trịnh trọng hỏi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.