“Không tiến thì lùi, dễ phóng khó thu.” Bút tích tuy nghiêng ngả, nhưng lại toát ra vẻ thanh thoát. Tôi vô thức ngoảnh đầu, nhìn bốn xung quanh một cái. Tuy là tôi hiểu rõ, lúc này trời đã sáng rồi, trong phòng không thể nào còn có người nữa, nhưng vẫn không nhịn được. Cuối cùng nhặt tờ giấy lên, cẩn thận gấp lại, rồi lại mở Trạch kinh ra, kẹp nó vào giữa một mặt giấy ở phần trước chỗ mà tôi đã đọc thuộc, tiếp đó tôi mới mặc quần áo vào. Tờ giấy này, tôi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.