“Không sao đâu Ba Thanh, xác chết mất rồi vẫn có thể tìm về được, còn có người của Lại tiên sinh ở đây, chúng ta lùi trước đã.” Tôi trầm giọng mở miệng nói. Ba Thanh mím miệng, gật mạnh đầu, ngay tiếp đó hắn quay người đi, nói một câu “Qua đây!”, rồi bèn dẫn chúng tôi chạy về đỉnh núi ở mạn bên kia vách đá. Trong rừng cây im lìm, ánh trăng ẩn đi, lúc này đã tới thời khắc đen tối nhất trước bình minh rồi. Thế núi ở đây vốn đã rất khó leo trèo, lúc này
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.