Mặt trới sớm mai cuối cùng cũng dâng lên. Ánh nắng ấm áp chiếu lên trên người tôi, hơi ấm chui vào trong người, nhưng không cách gì xua tan sự kinh hãi và chấn động trong lòng tôi được. Tôi còn chú ý đến, dưới ngọn Quỷ sơn và ngọn Lộc tồn, dòng nước vốn không nhiều nay đang mở rộng, giống như nước muốn quây trọn núi lại vậy, cũng chẳng biết có phải là vì thân núi lún xuống, nên ép nước sông ngầm ra ngoài hay không. Càng khiến tôi cảm thấy may mắn nữa là,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.