Giây phút Dương Hưng dứt lời, cuồng phong càng gào thét, Trần mù vụt ngẩng đầu nhìn sang tôi, quát lên: “Thập Lục, còn không châm nến, đốt gậy khóc tang, định đợi lúc nào nữa?!” Tôi vừa nãy bởi vì những lời của Trần mù và phản ứng của Dương Hưng mà thất thần mất một lát, trong nháy mắt cũng đã phản ứng lại, nhanh chân đi qua linh đường ở sau lưng. Trên linh đường nhiều nhất vẫn là nến màu trắng, tôi nhanh chóng bắt đầu châm chúng lên, việc này cũng tốn mất không ít...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.