Mặt Phùng Bảo biến sắc, giơ tay bèn đi kéo Phùng Quân, rõ ràng, trên trán Phùng Bảo cũng có không ít mồ hôi, thân người hơi hơi phát run. Tôi phản ứng rất nhanh, chú ý đến trên mặt Phùng Quân tuy có vẻ khiếp hãi, thân người cũng đang run cầm cập, nhưng không hề có thay đổi gì khác, hắn quỳ xuống theo bản năng? Giây tiếp theo Phùng Quân được kéo dậy, hắn run rẩy nói: “La tiên sinh, nhìn thấy chỗ vải này, cảm giác giống hệt như lúc tối hôm đó tôi bưng cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.