Đợi lúc tôi chạy đến dưới chân núi, loáng toáng chỉ còn có thể nhìn thấy bóng dáng của Phùng Quân ở phía trước. Tôi trước tiên là gọi lớn một tiếng Phùng Quân, bảo hắn dừng lại. Nằm trong dự liệu của tôi, Phùng Quân căn bản không dừng lại, tôi chỉ có thể càng đuổi theo một cách gấp gáp hơn. Sự cảnh giác trong lòng không giảm, nhưng phần nhiều vẫn là nằm ở cái bát đó, bởi vì chính như trước đây khi tôi quan sát thế núi Hành long này, là đã có kết luận...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.