Tôi vốn vừa bưng tách trà lên, thì tay lại run lên một phát, nước trà đều tràn ra ngoài không ít. Mí mắt không khống chế được mà giật giật đôi phát, vô duyên vô cớ, tôi nghe thấy một tiếng ho, tiếng ho này ở ngay bên tai truyền lại, khiến tôi ngay lập tức liền rùng mình một cái, vụt quay đầu lại. Kết quả là Phùng Chí Vinh ôm lấy ngực, đang ho. “La tiên sinh, cậu làm sao thế?” Giọng nói của Phùng Chí Vinh rõ ràng có chút khàn khàn. Trên trán tôi mồ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.