Tiếng khóc này rất trống rỗng, vừa giống như không ngừng vang dội bên tai, lại vừa giống như đến từ sâu trong ý thức, nhưng khi tôi nghe kỹ, thì phát hiện chẳng còn âm thanh nào nữa... Cửa phòng vẫn cứ đập qua đập lại ầm ầm lên. Cơ thể tôi thì lại cứng đờ, nhất thời không biết phải nói thế nào mới phải. Kỳ thực tôi dự đoán được mẹ tôi sẽ có phản ứng, mức độ này cũng nằm trong dự liệu, nhưng sự việc này tôi bắt buộc phải đi làm. Tôi lại châm ba nén hương, đem
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.