Nheo mắt lại, ánh mắt tôi lần nữa nhìn sang đám người kia. Có điều bọn họ đều mang bộ dạng mặt mày ngơ ngác. Nhìn qua một lượt, tôi không nhìn ra tý chút vấn đề nào. Đồng tử của Phùng Chí Vinh co mạnh lại một cái, ánh mắt của ông ta tối sầm nhìn lướt qua mấy người đó. Tiếp đấy, Phùng Chí Vinh lại nhìn ra xung quanh. Tôi cũng thuận hướng nhìn một phát, trong tầm mắt, cũng chẳng có người nào ở phía bên cạnh. Ban nãy chúng tôi nói chuyện, cũng chỉ có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.