Về chuyện này, Trương Nhĩ không mở miệng, Trần mù cũng chẳng nói gì. Phùng Bảo đương nhiên là làm việc theo sự sai bảo của tôi, hắn trông cũng rất yên tĩnh. Bốn người chúng tôi ai về phòng nấy, cái chăn hơi có chút lạnh lẽo ẩm ướt, tỏa ra một thứ mùi vị lạnh toát, khiến tôi mãi không ngủ nổi. Lúc này đầu óc tôi lại rất tỉnh táo, đối với Trương Nhĩ và Trần mù mà nói, đích thực thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện. Nhưng đối với tôi mà nói, nếu như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.