Ngược lại là Ngô Mậu kinh hãi rút kiếm ra một chút, không cứa đến cổ của Liễu Dục Chú. Ngô Mậu không nói tiếng nào, tay phải của y vẫn giữ lấy kiếm, tay trái vụt túm lấy la bàn ở thắt lưng. Sau khi vung lên, bèn vỗ thẳng về phía trên trán của Liễu Dục Chú! “Địt!” Đồng thời y còn chửi lên thành tiếng, cái âm thanh đó đều đã lạc cả giọng, toát lên nỗi sợ hãi mãnh liệt, không cách gì đè nén! Bả vai của Liễu Dục Chú động đậy một phát, gã chỉ đơn giản nhấc
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.