Suy nghĩ chỉ trong nháy mắt, tôi cũng không ngừng nghỉ chút nào, nhanh chân đi về phía đình nghỉ chân. Đưa Sài Linh ra ngoài, có thể không xung đột với Lữ Xảo Nhi thì cố gắng tạm thời tránh mũi nhọn ra! Tay tôi sờ lấy Định la bàn, tay còn lại thì bóp lấy trấn vật tiền tuế. Ngao sói nhe nanh nhe lợi, đi bên cạnh tôi, lông trên cổ nó đều xù lên, sẵn sàng chồm ra bất cứ lúc nào. “Tiểu Hắc... Đừng cắn cô ta, mày cắn cô ta một miếng, là cô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.