Khuôn mặt xanh non bằng bàn tay, ánh mắt chết chóc vô hồn hướng lên trên người tôi, hoặc giả đây cũng chẳng được coi là ánh mắt, chỉ là đầu ngoảnh về phía bên tôi mà thôi. Người chết làm gì còn ánh mắt gì nữa? Chẳng qua là một đôi mắt chết vẫn không nhắm mà thôi. Toàn thân tôi không khỏi ớn lạnh, từng hạt mồ hôi to đùng từ trên trán lăn xuống. Con bé cứ nhìn về phía tôi như thế này, tuyệt đối sẽ nhìn ra vấn đề! Nói thì lâu chứ thực tế...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.