Phùng Bảo nhíu mày một cái, lật tay liền túm lấy cổ tay của Hà Tiên Thủy, Hà Tiên Thủy hự lên một tiếng, mới buông tay ra. Nhưng gã vẫn cứ bộ dạng van lơn ấy. Đầu mày tôi nhíu chặt, chằm chằm nhìn Hà Tiên Thủy. Những gì gã nói, quả thật không sai, tôi cũng đích thực từng động lòng trắc ẩn. Nhưng trên mặt nhân quả, thì lại không thể nhìn như thế được. Cùng với bài học mà Trương Nhĩ dạy cho tôi đó, và cả những gì đã kinh qua trong giai đoạn này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.