“Hứa gia chủ, nếu như không còn việc gì, thì chúng ta ra ngoài đợi đi, anh cho người đem đồ cúng tam sinh và những món đồ khác đều đem ra cổng chuẩn bị sẵn sàng.” “Ngoài ra, anh sắp xếp vài người, canh giữ phòng tôi, không được cho bất kỳ ai lại gần.” Câu cuối cùng, tôi hoàn toàn chỉ buột miệng nói bừa. Trong đó cũng có đôi chút thận trọng. Sự cẩn trọng của Trần mù, thì cũng là để đề phòng, cho dù là lão chẳng biết gì cả, và cũng chưa có việc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.