Những lời này của tôi cũng khiến Phùng Chí Vinh ở đầu kia trầm mặc. Ông ta trịnh trọng nói ông ta biết tình hình rồi, sẽ đối đãi thận trọng. Sau khi cúp điện thoại xong, tôi vẫn cứ nhìn ra ngoài cửa sổ, tư duy cũng hơi lắng lại chút ít. Xác thanh thi theo tôi thời gian đã không ngắn, mục đích của hắn không rõ ràng, nhưng cũng chưa từng động thủ. Tôi mãi vẫn không có cơ hội dụ hắn ra ngoài, cũng không có thời cơ thích hợp. Hoặc giả chuyện này của Dương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.