Tiếng của gã lớn đến phát khiếp, âm điệu thì càng kỳ dị rợn người, khiến người ta nghe mà nổi cả da gà. Mắt nhìn người còn lại kia đã đi đến phía trước cái thòng lọng ở dưới cổng, tôi tím tái mặt mày, vôi vàng gọi một câu: “Chú Văn Tam, chú lùi lại!” Cảnh tượng này mọi người đều nhìn thấy rõ ràng rành mạch. Lưu Văn Tam nhanh chân lùi lại phía bên ngoài bao cát, lại lần nữa đến bên rìa cổng con phố. Cái người đang định treo cổ kia cũng ngừng lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.