Mặt tôi đã biến sắc, nhanh chóng trèo lên khỏi hố mộ, tiếp đấy tôi trực tiếp nhấc cái nắp quan tài kia lên, gầm nhỏ một tiếng, đậy xuống phía quan tài! Phút chót, bên tai hình như lại nghe thấy một tiếng thở dài. Nắp quan tài rầm một tiếng đóng chặt cứng, cái tiếng thở dài đó dường như vương vấn quanh quẩn thành bốn chữ. “Trĩ Nhi... Độn Không...” Giây tiếp theo, bên tai tôi ù ù, vô duyên vô cớ xung quanh nổi gió, thứ gió này vô cùng âm u, còn càng u u như tiếng quỷ khóc
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.