“Tiểu thư Sài Linh, vừa nãy tôi cũng đã nói trước với cô một lượt, tôi vẫn dặn lại cô thêm lần nữa. Bắt đầu từ bây giờ, cô phải đứng ở đây không được rời một bước, không được đi đâu cả.” “Cô cầm lấy cái này.” Tôi lại đưa cho cô ta một cái răng chó, trịnh trọng bảo với cô ta, cô ta hoặc giả có thể nhìn thấy một số thứ kỳ dị, có điều không cần sợ hãi, chỉ cần cô ta đứng ở đây, kể cả có một đám quỷ quỷ quái quái đến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.