“Đừng có nói linh tinh, Vương Doãn lôi mày xuống nước, chắc chắn là cũng có chút vấn đề. Không chừng là nó có âm mưu gì đấy, mày từng đắc tội nó ở đâu?” Tạ Minh trừng mắt nhìn gã người vớt xác còn trẻ kia một cái, tiếp tục nói: “Cái gì mà áo cưới đỏ với áo cưới hồng, bị điên rồi à! Về thuyền mình ngồi yên đi, cẩn thận chút nữa đừng có rơi xuống nước tiếp nữa!” Mấy người vớt xác còn lại dìu gã ta đi về. Tạ Minh lại tiếp tục ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.