Tối hôm nay không có trăng, trời tối đến hơi có chút rợn người. Trong sân có bật đèn, nhưng trông vẫn tối tăm chết chóc. Tôi không nhịn nổi, gọi điện cho Lưu Văn Tam, lão không nghe máy. “Dì Thái, dì biết chú Văn Tam đi đâu không? Chú ấy sẽ không có chuyện gì chứ?” Cái vẻ mặt ngập ngừng đó của Hà Thái Nhi, khiến tôi cuối cùng cũng vẫn hỏi ra miệng. Hà Thái Nhi im lặng, ánh đèn ga nhấp nháy phản chiếu trên mặt bà ta, vẻ mặt bà ta hơi có chút...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.