Trần mù vẻ mặt nghiêm trọng gật gật đầu với tôi. Trong thời điểm ngàn cân treo sợi tóc này, tôi cũng chẳng kịp giải thích với Lưu Văn Tam, mà mở luôn hộp gỗ đeo trên người, lấy Kim toán bàn ra. Ngồi xếp bằng xuống dưới mặt đất, ngón tay nhanh chóng chuyển động trên bàn tính, tiếng lách tách giòn giã không ngừng vang lên. Cùng với việc mấy nhánh núi không ngừng rung chuyển, đất đá xung quanh bay lên, Âm tiên sinh, Trần mù, Thẩm Kế đều đứng chắn trước mặt giúp tôi chặn đất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.