“La tiên sinh... Cậu đã hôn mê bảy ngày rồi, Liễu đạo trưởng sớm đã tỉnh rồi.” Bên tai lại lần nữa truyền lại tiếng nói của Phùng Quân, giọng điệu của hắn ngoài vui mừng, còn toát lên vẻ vẫn chưa hết sợ. “Bảy ngày?” Nghe thấy lời này của Phùng Quân, được biết Liễu Dục Chú không sao rồi, nỗi lo lắng đó trong lòng tôi lúc này mới thả lỏng xuống. Sau khi nội tâm bình ổn lại xong, tôi mới chú ý đến chỗ mà chúng tôi hiện giờ đang ở. Kỳ thực vẫn là vị trí lúc trước
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.