“Hoang đường.” Liễu Dục Chú sẵng giọng quát. “Hoang đường sao? Vậy tại sao anh không chặt đầu của Xác âm luyến dương, diệt thân hồn của Dương Hạ Nguyên trước, rồi hãy tới tìm Thập Lục lấy Đan?” Giọng điệu của Trương Nhĩ được cái có vẻ chắc chắn hơn nhiều. “Ta đương nhiên sẽ giải quyết xong hai rắc rối này, rồi đưa Đan về sau, không cần các người lao tâm khổ tứ.” Giọng nói của Liễu Dục Chú càng trở nên lạnh hơn. “Ta hiển nhiên không thể nào để cho một cái Xác âm luyến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.