Vào đúng lúc này, Mã Bảo Trung lại quay người đi luôn, bước nhanh về phía đằng cuối thôn. Trông gã cao cao gầy gầy, vậy mà tốc độ nhanh đến ly kì, bước đi như gió! Lúc tôi chạy ra đến gốc cây hòe già, Mã Bảo Trung đã ra đến chỗ đường thôn, rồi mất hút sau bức tường bao của một nhà dân... “Anh Thập Lục... anh... làm sao thế?” Tất cả những việc này chỉ diễn ra trong vòng nửa phút, Cố Nhược Lâm ngẩn người nhìn tôi, vô cùng ngơ ngác. Sắc mặt tôi vô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.