Nhanh chân đi vào trong hành lang, bên trong lối đi tối đen đến rợn người. Lần trước lúc tôi tới nhà họ Sài, cho dù là ban đêm, nhà họ Sài cũng mở đèn, ít nhất là có đèn đường. Nhưng bây giờ đến một chút ánh sáng cũng chẳng có... Nếu không phải là bà già kia giở trò tắt đèn đi, thì sợ rằng là do Lữ Xảo Nhi làm. Mấy phút sau, ánh trăng ở lối ra của đường hành lang, hơi hơi khiến tầm nhìn trở nên rõ nét. Khiến lòng tôi càng nặng trĩu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.