Tôi cũng rất ngạc nhiên. Cái lược trong tay Từ Thi Vũ ở đâu ra vậy? Là của cô ta sao? Từ Thi Vũ ngẩng đầu lên nhìn sang vị trí một cửa ra khác của quán cà phê. Lát sau cô ta quay đầu lại, cũng đem cái lược cất đi. Nghiêm túc nói rằng tôi không cần phải có gánh nặng tâm lý. Việc tôi làm cũng coi như vì dân trừ hại, đương nhiên cô ta cũng coi như nhắc nhở tôi một câu. Bất cứ lúc nào, cho dù là trong bất kỳ tình huống nào,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.