Lập tức, tôi như nghẹt thở vậy, chỉ sợ Lưu Văn Tam gặp chuyện, vẻ mặt cũng vô cùng lo lắng. Không nhịn được mà bước lên trước một bước, đã đến mép của chiếc thuyền vớt xác tôi đang đứng rồi. Ngao sói rên ư ử một tiếng, cũng chằm chằm nhìn mặt nước chỗ trung tâm đầm nước. Thần sắc Trương Dương rất chắc nịch, Khổng Bân thì nghiêng mặt liếc sang tôi, mở miệng nói: “La tiên sinh không cần lo lắng, vớt quan tài phải chặn xác di động trước, tay vớt chính mới có thể...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.