Nghĩ đến đây, cả người tôi đều trở nên khó chịu, cúi đầu nhìn bản đồ, hồi lâu không lên tiếng. Mãi cho đến khi Liễu Dục Chú gọi tên tôi, tôi mới miễn cưỡng nén phiền muộn trong lòng xuống. Liễu Dục Chú nhíu mày hỏi tôi tại sao lại xuất thần lâu như vậy? Tôi lắc lắc đầu, nói nghĩ đến một số vấn đề, đang suy nghĩ, tiếp đấy tôi liền bắt đầu tiếp tục phân tích bản đồ. Quả núi dữ Dao ngà này đã là định số, tạm thời từ trên núi không có phương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.