Chẳng mấy chốc, Lưu Văn Tam đã đẩy cửa bước ra, cửa phòng Trần mù bên cạnh cũng mở ra theo. Nói đơn giản mấy câu về chuyện chuẩn bị mở quan, và cả tượng Ai Công. Bản thân Lưu Văn Tam vốn còn có có chút vẻ ngái ngủ, lập tức liền tỉnh táo lại luôn, thậm chí còn hơi có chút hưng phấn. Cẩu Hoàng dẫn ba người chúng tôi rời khỏi sân, đến sảnh chính nhà họ Cẩu. Lúc này Liễu Dục Chú cũng đã chẳng thấy bóng dáng đâu nữa, mấy người bị trói lại kia,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.