Lão đạo sĩ không có tướng dữ gì, ngoài cái ánh mắt sắc bén đó ra, thì giọng điệu điềm nhiên, nhưng cái cảm giác áp lực đó, lại lớn hơn so với lần đó Liễu Dục Chú đem lại cho tôi. Sau khi đỡ âm linh xong... Lão muốn hỏi cái gì? Hay là... Thiện thi đan? Lòng tôi ngày càng trầm xuống, nhưng chuyện này, lại là không tránh khỏi... “Đưa La Thập Lục qua điện bên đỡ âm linh trước đã.” Giọng của Liễu Dục Chú càng trầm xuống không ít, gã không nhìn tôi, mà ngược...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.