Gã đàn ông đó trong nháy mắt đã ngẩng đầu lên, rõ ràng chính là Dương Hưng. Vẻ hoảng loạn xẹt qua trong ánh mắt hắn, giây tiếp theo trên mặt hắn bèn hiện lên nụ cười quái dị, nụ cười này vô cùng lạnh lẽo, đồng thời còn có một cảm giác oán hận độc địa không tả ra được. Cánh tay buông thõng xuống vẫn đang nhỏ máu, dây vải và ga giường quấn bên trên, đã thành màu đỏ thẫm một cách triệt để rồi, vết máu tí tách tí tách rơi trên mặt đất hình thành...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.