“Anh cả... Em có nói qua với ông nội là sẽ đưa La âm bà về, ông nội đồng ý rồi.” Sắc mặt Cố Nhược Lâm rõ ràng có chút không tự nhiên. Tên đàn ông kia vẩy vẩy tay áo, lạnh lùng liếc tôi một cái, rồi nói: “Đừng có nói linh tinh những thứ không nên nói, cũng đừng có nghĩ đến chuyện lừa bịp Nhược Lâm, cậu không đắc tội với nhà họ Cố nổi đâu.” Dứt lời, hắn liền đi vào trong cổng. “La âm bà... Lưu tiên sinh... xin lỗi, tính anh cả tôi không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.