Thợ mộc Lưu cứ cộc cộc cộc, trên trán rất nhanh đã thấy máu, Lưu Hiển Hách không nói một lời, trên trán thì liên tục rịn mồ hôi. Lúc này tướng mặt bọn họ bị cố định rồi, hai bố con đều là ba nhọn sáu mòn, đã thành tướng ác bần hàn. Trong lòng tôi lại rất phức tạp, mãi không nói gì, mấy người Phùng Khuất cũng chẳng mở mồm. Im lặng một lúc, tôi mới nói với Lưu Hiển Hách một câu: “Có câu nói là oan oan tương báo khi nào hết, kỳ thực đặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.