Chỉ vài câu nói của Âm tiên sinh thôi, mà Dương Hạ Nguyên liền xuống nước. Tôi cực lực ép hơi thở mình bình ổn lại, không còn sốt ruột như ban nãy nữa, gật đầu nói một chữ được. Kỳ thực chữ được này tôi nói một cách rất nhục nhã. Nhìn trông chúng tôi không xung đột đến mức quá khó coi, nhưng trên thực tế tôi cũng rất thảm hại, đã bị người ta dùng mạng của bà nội uy hiếp rồi, mà vẫn chỉ có thể cúi đầu... Im lặng một lát, tôi lại hỏi: “Bà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.