Ánh đèn pha đó quá mạnh, chiếu rọi khiến hai mắt tôi bỏng rát. Từ Thi Vũ một phát túm lấy vai tôi, cưỡng chế xoay người tôi lại, khiến ánh nhìn của tôi tránh chiếc du thuyền kia ra. “La Thập Lục, cẩn thận mắt anh.” Tôi cố nhịn cảm giác tim đập mạnh, nhưng vẫn không thể đè nén được sự phẫn nộ cuộn trào nơi đáy lòng. Thời gian này, tôi đã trải qua không ít chuyện. Nhưng ký ức về chiếc du thuyền trên sông lần trước, vẫn còn như mới. Chỗ tôi đứng tuy đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.