Từ Bạch Bì sau khi tới vị trí còn cách tôi chừng bảy tám mét xong, đột nhiên dừng bước. Bọng mắt lão ta thõng xuống, mặt không biểu cảm. Mí mắt tôi không nén được mà hơi hơi giật giật, bởi vì tôi hoàn toàn không ngờ rằng, Từ Bạch Bì lại trực tiếp ra ngoài luôn. Giây tiếp theo, Từ Bạch Bì đột nhiên đưa tay lên cạnh miệng, ngậm lấy tẩu thuốc, rít một hơi khói thuốc. Tiếp đấy bèn là tiếng ho khùng khục, giống như muốn ho hết cả phổi ra ngoài. “La Thập Lục, cổng chào này mày xây
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.