Thứ đang đè trên ngực tôi là một cái bọc nho nhỏ bằng mảnh vải cũ bẩn bị buộc chặt cứng lại. Tôi cực lực bình ổn lại hơi thở, đưa tay gỡ dây thừng buộc bên trên ra. Trong cái bọc có một tấm bài vị tàn tạ, chữ viết bên trên đã nhòe nhoẹt không nhìn rõ, có điều nửa phía dưới tấm bài vị còn được bọc một tấm vải, sau khi tôi mở tấm vải ra xong, bên trên viết dọc một hàng chữ nhỏ: “Ta nay hạ táng, rồi cũng có một ngày xuất huyệt,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.