“Như vậy sao được?! Nhất định phải thật long trọng! Bà muốn cho tất cả mọi người đều biết bà có cháu dâu!”
“Bà nội….” Tề Mẫn Mẫn có chút nghẹn ngào.”Cháu không đáng để mọi người đối xử tốt như vậy đâu ạ.”
Trước kia cô rất sợ người nhà họ Hoắc sẽ rất hận cô, không ngời trừ cha mẹ chồng vẻ ngoài luôn lạnh lùng ra, thì những người khác đều đối đãi với cô rất nhiệt tình.
“Đúng là nha đầu ngốc!” Bà nội Hoắc ôm chầm lấy Tề Mẫn Mẫn, vỗ vỗ lưng cô.
……..
Tề Bằng Trình vừa đi dạo ngoài vườn trở về phòng thì nhận được điện thoại của Tề Mẫn Mẫn, ông lập tức quan tâm hỏi thăm:”Nha đầu, không có chuyện gì chứ?”
“Ừm.” Tề Mẫn Mẫn nhẹ giọng đáp. “Cha, Hoắc Trì Viễn sắp xếp thời gian hẹn gặp cha con mình, cha mẹ chồng con muốn bàn bạc chuyện đám cưới với cha.”
“Đám cưới? Được được được! Con nói với Hoắc Trì Viễn, cha thì lúc nào cũng được. Chờ các con từ Thụy Sĩ trở về, ông bà thông gia bên đó nếu có thời gian rảnh, cha sẽ mời.” Tề Bằng Trình vui mừng cười nói.
“Cha, thực xin lỗi, quốc khánh lần này không thể ở cạnh cha.” Tề Mẫn Mẫn tội lỗi nói.
“Con chỉ cần cùng Hoắc Trì Viễn sống tốt, cha sẽ vui vẻ.” Tề Bằng Trình thoải mái nói.
“Ngày quốc khánh cha đi ra ngoài chơi với dì và em đi, đừng ở nhà buồn một mình.” Tề Mẫn Mẫn đề nghị. Tuy rằng cô không thích mẹ con Dương Nguyệt Quyên, nhưng có bọn họ bầu bạn bên cạnh, cha có thể vững tâm hơn.
“Tề Lạc nói sẽ đi chơi với bạn rồi. Cha với dì con sẽ về cùng quê mấy ngày, hít thở không khí trong lành.”
“Đi chơi với bạn? Tề Lạc có nói là đi đâu không?” Tề Mẫn Mẫn tỉnh cả ngủ hỏi. Ngày trước Tề Mẫn Mẫn nói muốn du lịch Thụy Sĩ với các bạn, còn hỏi cô khách sạn nào tốt, chẳng lẽ là hỏi cho chính mình? Mục đích của Tề Lạc là gì?
“Không nói. Nó gọi điện thoại về có nói là muốn đến khách sạn Pinski gì đó.”
Quả nhiên!
Nghe được lời cha, Tề Mẫn Mẫn lập tức hiểu ngày đó Tề Lạc lừa cô. Sao cô có thể ngu ngốc như vậy? Một chút cảnh giác cũng không có.
“Cha, con và Hoắc Trì Viễn định ở khách sạn Lipinski.” Tề Mẫn Mẫn bởi vì không có chứng cơ, nên không dám nói ra sự nghi ngờ của mình.
“Tề Lạc này! Nó rốt cuộc muốn làm cái gì?” Tề Bằng Trình lập tức phẫn nộ nói.
“Nó hỏi con đi trượt tuyết ở chỗ nào, ở khách sạn nào. Cha, con chỉ muốn cùng Hoắc Trì Viễn ở trong thế giới của riêng bọn con.”
“Giao cho cha đi.”
“Cha, con yêu cha!” Tề Mẫn Mẫn cảm động hốc mắt ướt át.
Tề Mẫn Mẫn dựa theo trí nhớ đi ra khỏi nhà cha mẹ chồng, rẽ một chỗ ngoặt, quả nhiên thấy biệt thự Tưởng gia. Cô đi đến cửa biệt thự, đang muốn đẩy cửa sắt khắc hoa đi vào, đã bị hai người mặc áo đen ngăn lại.
”Tôi là vợ của Hoắc Trì Viễn. Ngày trước đã từng tới.” Tề Mẫn Mẫn chỉ vào mặt mình, bảo hai gã vệ sĩ nhìn xem cẩn thận.
Hai gã vệ sĩ quan sát một lát sau đó tựa nhau thì thầm.
”Hoắc Trì Viễn đi công tác, không đến được. Tôi thay Hoắc Trì Viễn tới thăm bác gái Tương. Các người cho tôi vào. Tôi hứa sẽ không làm tổn thương bà ấy.”Tề Mẫn Mẫn giơ tay bé nhỏ lên thề.
Hai gã vệ sĩ nhìn Tề Mẫn Mẫn hồi lâu sau đó mở cánh cổng sắt để cô vào.