“Sự xuất hiện của mấy tiểu thiên nga bọn em càng tô đậm thêm khí chất vương tử của anh.” Hoắc Nhiên nói xong, liền sáng sủa cười rộ lên.
Nhìn bộ dáng cười đến điên luôn của Hoắc Nhiên, Hoắc trì Viễn bất đắc dĩ lắc đầu.
Mấy người đám Trịnh Húc cũng bị Hoắc Nhiên làm cho bật cười.
“Hoắc tổng cần phải cười nhiều hơn nữa.” Trịnh Húc thanh nhã cười cười, cũng đồng ý với cách nói của Hoắc Nhiên.
“Đã mang áo cưới qua chưa?” Hoắc trì Viễn lạnh lùng nói với nhân viên công ty áo cưới.
“Lúc bốn giờ đã cho người mang qua rồi ạ!” Nhân viên lễ tân nhìn đồng hồ, lễ phép trả lời, “Có lẽ bây giờ thợ trang điểm đang chuẩn bị cho Cố phu nhân rồi ạ!”
“Sớm như vậy sao?” Hoắc trì Viễn nhíu mày. Tối hôm qua lúc gọi điện xong cũng muộn rồi. Xem ra Tề Mẫn Mẫn không ngủ được mấy tiếng. Đáng lẽ, tối hôm qua anh không nên nhắn tin QQ với cô để cô ngủ thêm một chút.
Hoắc trì Viễn nghĩ có thể hai vành mắt Tề Mẫn Mẫn sẽ thâm đen mà tự trách.
——
Tự nhiên Tề Mẫn Mẫn hắt xì một cái.
“Đừng động đậy!” Thợ trang điểm cố định đầu Tề Mẫn Mẫn, bắt đầu làm tóc cho cô.
Tề Mẫn Mẫn lấy ở trên bàn một chiếc kẹp tóc bằng ngọc trai đưa cho thợ trang điểm, “Cô cài chiếc kẹp này lên cho tôi!”
“Tiểu thư mua chiếc kẹp này ở đâu vậy? Thật đẹp!” Thợ trang điểm tò mò hỏi.
“Là bạn tôi tự làm!” Tề Mẫn Mẫn cười nói.
Cái kẹp tóc này là Ninh Hạo tự làm, cô dùng nó là muốn nói cho Ninh Hạo biết cô rất quý trọng tình cảm này của cậu ấy. Cho dù thế nào, cậu ấy vẫn là người bạn thanh mãi trúc mã tốt bụng, là anh em cùng lớn lên từ nhỏ.”
“Thật khéo tay!” Thợ trang điểm vừa khen vừa kẹp nó lên búi tóc của Tề Mẫn Mẫn. Sau đó cầm gương chiếu cho Tề Mẫn Mẫn nhìn: “Tiểu thư, hài lòng không?”
Tề Mẫn Mẫn nhìn gương một lát: “Good!”
“Chiếc kẹp tóc bằng ngọc trai này chẳng khác nào rồng được vẽ thêm mắt!” Thợ trang điểm nghiền ngẫm một chút rồi nói thêm, “Tôi nghĩ cũng không cần thêm đồ trang sức nào cả, như vậy là đẹp rồi!”
Tề Mẫn Mẫn cười gật đầu.
Thợ trang điểm cực kỳ hài lòng với kiểu tóc của Tề Mẫn Mẫn, rồi bắt đầu make up cho cô.
Khoảng sáu giờ, Vương Giai Tuệ tới.
Cô ấy vừa đến thấy Tề Mẫn Mẫn mặc váy cưới xa hoa, lập tức hâm mộ: “Tề Mẫn Mẫn, hôm nay bạn đẹp quá!”
Mái tóc Tề Mẫn Mẫn chỉ có một chiếc kẹp bằng ngọc trai tuy đơn giản nhưng lại mang vẻ đẹp như trăng rằm kết hợp với chiếc váy cưới được thêu hàng ngàn viên ngọc trai nhỏ khiến cô càng nổi bật hơn.
“Chiếc váy này của bạn cũng rất đẹp. Giai Tuệ, mình phát hiện bạn trang điểm lên rất xinh đẹp nha.” Tề Mẫn Mẫn phát hiện Vương Giai Tuệ trang điểm cũng khen ngợi bạn một chút. Hôm nay Vương Giai Tuệ không mặc một bộ quần áo rẻ tiền mà mặc một bộ váy của GUCCI để lộ một đôi chân thon dài, cực kỳ gởi cảm. Mà khiến người ta hấp dẫn nhất là cô ấy trang điểm. Là học sinh nên bọn họ rất có ít cơ hội trang điểm cho nên chỉ quen nhìn thấy vẻ mặt mộc của bạn bè. Hôm nay, cô mới phát hiện Vương Giai Tuệ trang điểm lên cũng rất xinh đẹp.
“Vậy sao?” Vương Giai Tuệ kích động cúi đầu nhìn. “Bộ váy này là Hoắc tổng bảo người mang tới. Còn mẹ giúp mình trang điểm. Son môi của mẹ hơi đậm nên mình cảm thấy già hơn vài tuổi!”