Chu Cầm tựa vào giường, bởi vì phần eo đang châm cứu mà run run một chút.
“Mẹ đau à?” Hoắc trì Viễn quan tâm hỏi.
“Không việc gì, con tiếp tục đi.” Chu Cầm trả lời.
Hoắc trì Viễn nghe xong, liền xoay kim châm đến đúng huyệt vị, sau đó lại rút ra, rồi lại châm vào huyệt vị.
“Tiểu Viễn…” Chu Cầm muốn nói rồi lại thôi, căn môi, hình như có tâm sự gì đó.
“Sao ạ?” Hoắc trì Viễn ngẩng đầu, nhìn thoáng qua bà.
“Hôm kia mẹ có đến nhà họ Tưởng, phát hiện ra bệnh tình của bà Tưởng đã tốt hơn nhiều. Bà ấy chẳng những thần trí thanh tỉnh, còn có thể nói chuyện bình thường với mẹ. Mẹ đưa bà ấy ra vườn hoa đi dạo, nửa ngày mà bà ấy cũng không kêu mệt.” Chu Cầm vui mừng nói.
“Xem ra nỗ lực của bác sĩ Vương không hề uổng phí!” Hoắc trì Viễn cười nói.
Sức khỏe của bác gái Tưởng càng lúc càng tiến triển, đây quả thật một việc đáng chúc mừng.
“Ngày mai con mang chút thực phẩm chức năng đến cảm ơn nhà người ta!” Chu Cẩm quan tâm nói “Nếu không phải nhờ bà ấy thì bác Tưởng vẫn điên điên khùng khùng!”
“Con biết!” Hoắc trì Viễn gật đầu, trả lời.
——
Bà Tưởng ăn cơm xong thì đi cùng hộ lý xuống vườn hoa đi dạo.
“Tưởng phu nhân, bà có muốn ngồi nghỉ một lát không?” Hộ lý nhìn thấy có một chiếc ghế đá, cười nói.
“Được, tôi cũng thấy chân hơi đau một chút.” Tưởng phu nhân cười nói.
Bà ngồi xuống ghế đá, hít thở cảm nhận không khí trong lành.
Lúc này, một quả bóng rổ lăn tới trước mặt bà. Lúc bà nhặt lên, một cô bé nghịch ngợm đáng yêu xuất hiện trước mặt.
Bà đưa quả bóng trả lại, cười nhẹ một chút.
“Dì à, dì thật xinh đẹp!” Cô bé kinh ngạc cười khen ngợi.
Tưởng phu nhân xấu hổ, hơi đỏ mặt, nghi ngờ hỏi: “Thật sao?”
“Thật mà, con chưa thấy cô gái nào xinh đẹp hơn Tưởng phu nhân nha!” Cô bé lấy lòng Tưởng phu nhân cười nói.
“Con gái của dì còn xinh đẹp hơn dì nữa!” Tưởng phu nhân nhớ tới con gái, trong lòng cảm thấy buồn phiền, “Đáng tiếc, nó còn chưa kịp gả cho Hoắc trì Viễn đã….. “ Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Hoắc trì Viễn? Dì à, con gái cô sắp kết hôn với người tên Hoắc trì Viễn sao?” Cô bé giống như kinh ngạc, trợn mắt nói.
“Sao vậy? Con quen sao?” Tưởng phu nhân tò mò hỏi.
“À….. chị gái con cũng sắp kết hôn với người tên Hoắc trì Viễn. Không biết có phải là cùng một người hay không?” Cô bé ngồi bên cạnh Tưởng phu nhân, nghi ngờ nói.
“Khéo như vậy sao?” Tưởng phu nhân có chút kinh ngạc. Nếu như vậy sẽ có thêm người nói chuyện phiếm với bà rồi.
“Có lẽ là trùng hợp thôi. Trên thế gian này chắc chắn không chỉ có một mình anh rể tên là Hoắc trì Viễn.” Cô bé an ủi bà Tưởng.
“Đúng vậy, trùng tên họ cũng có nhiều mà!” Tuy Tưởng phu nhân nói vậy nhưng trong lòng vẫn cảnh giác.