“Chẳng lẽ Hoắc trì Viễn vẫn đang phong tỏa tập đoàn Bằng Trình.” Dương Nguyệt Quyên lo lắng hỏi.
“Chắc là không phải, có lẽ là sự kiện thuốc quá hạn lần trước đã bị lộ ra, có chút ảnh hưởng đối với danh dự của chúng ta, không ai dám dùng thuốc mới của chúng ta.” Tề Bằng Trình bất mãn nhìn Dương Nguyệt Quyên một cái: “Em đúng là không biết suy nghĩ, chỉ vì chút lợi ích nhất thời mà có thể hủy diệt tất cả.”
“Lúc đó không phải do em nóng nảy sao? Em biết sai rồi.” Dương Nguyệt Quyên xấu hổ nhìn Tề Bằng Trình: “Em cũng muốn cứu công ty. Khi đó anh bị ốm, em không dám quấy nhiễu anh, mới có thể đưa ra quyết định sai lầm.”
“Hy vọng thuốc mới của chúng ta đưa ra thị trường tạo được hiệu ứng tốt, có thể cho chúng ta thắng tiếng vang dự.” Tề Bằng Trình ngồi trên ghế sofa, mệt mỏi nhíu mày.
Tề Lạc thấy ông mệt mỏi, lập tức nhảy dựng lên đứng ở phía sau ông, săn sóc đấm bóp cho ông: “Ba, con giúp người mát xa.”
“Hôm nay lại hiểu chuyện như vậy?” Tề Bằng Trình mệt mỏi nhắm mắt lại.
Tề Lạc ôm Tề Bằng Trình, làm nũng nói: “Con vẫn hiểu chuyện lắm mà!”
“Nếu hiểu chuyện, vậy thì cách xa Ninh Hạo một chút!” Tề Bằng Trình khẩu khí nói.
Vẻ mặt của Tề Lạc có chút chịu không nổi.
Tất cả quyết định của ba đều là vì Tề Mẫn Mẫn, bỏi vì Ninh Hạo là thanh mai trúc mã của Tề Mẫn Mẫn, cho nên cô không thể tiếp cận Ninh Hạo.
Quá bất công rồi.
Hoắc trì Viễn làm việc xong xuôi, liền nắm tay Tề Mẫn Mẫn rời khỏi văn phòng.
“Hoắc tổng giám đốc, sớm như vậy anh đã xuống dưới, không sợ sẽ làm nhân viên đau đầu sao?” Tề Mẫn Mẫn chỉ vào các thư ký đang vùi đầu làm việc, cười hỏi.
“Bọn họ còn chưa kết hôn, không như anh phải chăm sóc vợ.” Hoắc trì Viễn cười, đưa Tề Mẫn Mẫn vào thang máy, dõng dạc nói.
“Ngay cả chủ nhật anh cũng bắt người ta tăng ca, anh chính là đầu sỏ làm bọn họ không thể kết hôn.” Tề Mẫn Mẫn nhéo thắt lưng Hoắc trì Viễn một cái, đáng yêu nói.
“Không còn cách nào khác. Công ty đang trên đà phát triển, công việc rất nhiều, tăng ca là chuyện bình thường.” Hoắc trì Viễn nhún vai, một chút cũng không tự biết mình sai,”Anh đã tăng lương làm thêm gấp 3 cho họ rồi.”
“Em biết anh đối đãi với nhân viên rất tốt. Nhưng lạ làm người ta không lấy được chồng, chậm trễ đại sự của đời người!”
“Mới vậy mà đã suy nghĩ cho nhân viên của anh rồi. Anh thấy chức nữ chủ nhân rất xứng với em!” Hoắc trì Viễn nhéo nhéo hai má Tề Mẫn Mẫn, yêu chiều cười nói.
“Dĩ nhiên rồi! Em là ai chứ?” Tề Mẫn Mẫn kiêu ngạo hất cằm.
“Là vợ bé nhỏ của anh!” Hoắc trì Viễn ôm lấy Tề Mẫn Mẫn, đi ra khỏi thang máy.
“Chúng ta đi chỗ nào chơi bây giờ?” Tề Mẫn Mẫn ngồi vào chiếc Maybach liền hưng phấn hỏi.
Hoắc trì Viễn giúp Tề Mẫn Mẫn thắt dây an toàn xong, nhẹ nhàng xoa đầu cô một chút:”Em muốn đi đâu chơi?”
“Hoan Nhạc Cốc! Em muốn chơ tàu lượn siêu tốc!” Tề Mẫn Mẫn hứng trí ngang nhiên nói. Đã lâu không được ra vườn hoa công viên chơi, cô cảm thấy tâm hồn cứ như già đi. Trước kia cô cũng rất ham chơi, mấy tháng gần đây hôm nào cũng ở nhà.
“Hoan Nhạc cốc?” Hoắc trì Viễn chỉ vào quần áo của hai người, cười hỏi:”Em mặc Channel mà cũng ngồi được tàu lượn siêu tốc sao?”